"Ngươi nói ta không xứng trở thành chưởng môn cao đồ, lời này khiến ta không vui đâu."
"Ai!"
Liễu Hàn Tân không ngờ có người có thể vô thanh vô tức tới gần sau lưng hắn, trong nháy mắt cả người dựng tóc gáy, xoay người quát lớn, lại thấy một thanh niên cụt tay đang nhàn nhã đứng cách hắn chưa đến một trượng.
Nhìn thấy người đến, Liễu Hàn Tân từ kinh hãi đến kinh ngạc, rồi đến không thể tin nổi.
"Lâm... Lâm trưởng lão, sao ngươi... Ngươi không phải đã ra ngoài rồi sao?"