Gã râu dê bên này còn tưởng Lâm Tễ Trần thật sự có giao tình với tông chủ nhà mình, bèn hơi buông lỏng cảnh giác, mặt mày tươi cười nịnh nọt.
"Thì ra là nước lớn cuốn trôi miếu Long Vương, người một nhà không nhận ra nhau, ha ha, tiền bối, đây là một hiểu lầm, vãn bối xin tạ lỗi với người."
Gã râu dê vừa nói vừa liếc mắt ra hiệu cho gã đàn ông gầy gò bên cạnh, đối phương cũng rất lanh lợi, lập tức lấy ra một cái túi lớn, mở ra xem, bên trong toàn là linh thạch xanh biếc, dâng lên cho Lâm Tễ Trần.
Nhưng giây tiếp theo, thứ đón lấy gã không phải là tay của Lâm Tễ Trần, mà là... kiếm!
Xoẹt!