“Bách Lý Tàn Phong, ngươi là một tên thư sinh nghèo, năm xưa ta không nên chỉ đoạt lấy vị trí trạng nguyên của ngươi, mà phải triệt để giết chết ngươi mới đúng!”
Tư Đồ Triệu giận dữ mắng.
Gã thật sự rất hối hận, nhớ lại năm xưa gã và Bách Lý Tàn Phong đều là dân chúng ở thành An Phong, gã là thiếu thành chủ, còn Bách Lý Tàn Phong chỉ là một thư sinh nghèo bốn vách tường trống không.
Trong mắt Tư Đồ Triệu, Bách Lý Tàn Phong ngay cả tư cách làm hạ nhân cho gã cũng không có.
Vậy mà tên nhóc này lại dám tố cáo gã với triều đình, lúc đó gã cũng chẳng thèm để tâm, còn tiện tay cướp luôn vị trí trạng nguyên khoa cử của Bách Lý Tàn Phong.