“Lâm Tễ Trần, ta nguyền rủa ngươi...! ”
Vương Cảnh Hạo tâm thần tan nát, hướng về Lâm Tễ Trần chửi bới xối xả.
Lâm Tễ Trần đang tùy ý xuyên qua đám người, nghe thấy tiếng chửi rủa của Vương Cảnh Hạo từ đằng xa. Hắn không những không giận, ngược lại còn tranh thủ ngẩng đầu, hướng về phía Vương Cảnh Hạo hô lên: “Ôi chao, sao Vương Tang ngươi còn mắng người vậy? Thật vô lễ.”
Vương Cảnh Hạo mặt đầy hung tàn, trán gân xanh nổi lên. Nếu ánh mắt có thể giết người, hắn đã băm Lâm Tễ Trần thành vạn mảnh rồi.
“Hội trưởng, làm sao bây giờ? Nguyệt Ảnh phản công rồi...” Trương Thường hoảng hốt chạy tới hỏi.