Thấy Giang Lạc Dư tâm trạng sa sút, Lâm Tễ Trần cũng không nỡ nhìn nàng chìm sâu trong tự trách.
Hắn an ủi: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, đó cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi. Hơn nữa, sao nàng không thử nghĩ theo một hướng khác, nếu những sinh vật này thật sự có thể từ Bát Hoang chạy ra, vậy thì các NPC bên trong liệu có thể ra ngoài không? Nếu có NPC ở đó, những yêu thú tà túy kia chẳng phải sẽ dễ dàng bị tiêu diệt sao?"
Một lời thức tỉnh người trong mộng.
Giang Lạc Dư ánh mắt sáng lên, nói: "Chàng nói đúng! Rất có khả năng này, nhưng hiện tại vẫn chưa rõ có phải do Bát Hoang giở trò hay không. Ta sẽ lập tức liên hệ với các nhà nghiên cứu để bắt đầu tìm hiểu, cố gắng sớm tìm ra bằng chứng và cách đối phó."
Nói đến đây, Giang Lạc Dư ánh mắt có chút tiếc nuối, nói: "Nhưng khoảng thời gian này e là ta không có thời gian về Giang Lăng rồi."