“Đại ca, huynh phải che chở cho ta một chút, ta vào đó thật sự không sao chứ?” Ngoài động, Đường Phi sắp bước vào Trấn Ma Cổ Động, hắn thấp thỏm nhìn Lâm Tễ Trần.
Lâm Tễ Trần lắc đầu bật cười, nói: “Ngươi dù sao cũng là cao thủ có tiếng ở Ngoại Điện Kiếm Tông, không thể có chút khí phách nào sao?”
Đường Phi cười khổ, nói: “Đại ca, trong núi này có hơn trăm con ma vật Hóa Thần cảnh, khí phách của ta sớm đã bị dọa cho tan biến rồi.”
Lâm Tễ Trần bất đắc dĩ, an ủi: “Ngươi yên tâm, cùng lắm thì nửa sống nửa chết, muốn chết đâu dễ dàng vậy.”
“Lời này sao nghe càng lúc càng đáng sợ.”