Hả?
Lâm Tễ Trần suýt nữa cho rằng tai mình nghe nhầm. Mãi đến khi Vân Lan Y lặp lại lần nữa, hắn mới chịu tin...
Biểu cảm của Lâm Tễ Trần lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, run rẩy nói: "Vân Tông chủ... người muốn làm gì..."
Vân Lan Y lấy làm kỳ lạ, nói: "Đương nhiên là bảo ngươi cởi hết y phục, ngồi thiền bên cạnh Thánh Đàm, tiếp nhận tẩy lễ của Thánh Đàm. Mặc y phục, sương mù trong Thánh Đàm không thể bám vào da thịt ngươi, cũng không thể trị liệu cho ngươi."
Lâm Tễ Trần nghe vậy mới biết là mình đã nghĩ quá nhiều. Chết tiệt, kỳ lạ, vừa rồi sao lại có chút mong chờ nhỉ...