“Tiểu tử, ngươi rốt cuộc có biết nói chuyện không vậy?”
Đông Phương Tế cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nén giận vỗ bàn nói.
“Ta với ma tu xa lạ, đặc biệt là Ma Tông tông chủ, chẳng có gì hay ho để nói cả.” Lâm Tễ Trần thẳng thắn đáp.
Hắn quả thực không muốn trò chuyện với Đông Phương Tế, lão già này vẻ ngoài tươi cười dễ gần, ai biết có phải là hạng tiếu diện hổ hay không.
Đông Phương Tế bất đắc dĩ nói: "Lão phu tuy là Ma Tông tông chủ, nhưng cũng không phải ma đầu, tự nhận nhân phẩm không tệ, làm người đường hoàng chính trực."