"Thanh Chi, cái này cho ta sao?"
"Là cho mượn."
"Đồ keo kiệt." Phúc Tùng lầm bầm một câu, lại hỏi: "Bảo vật này từ đâu ra vậy?"
“Của Linh Cữu đạo nhân.”
Phúc Tùng giật mình.
"Thanh Chi, cái này cho ta sao?"
"Là cho mượn."
"Đồ keo kiệt." Phúc Tùng lầm bầm một câu, lại hỏi: "Bảo vật này từ đâu ra vậy?"
“Của Linh Cữu đạo nhân.”
Phúc Tùng giật mình.
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất