Linh Cữu: “Đom đóm hôm nay, ngày sau cũng có thể thiêu rụi cả thảo nguyên. Ngươi dù là trăng sáng, nhưng trước sau vẫn không dám bước ra bước cuối cùng đó, vẫn giống như đám đom đóm bọn ta mà thôi.”
Hi Huyền phá lên cười lớn: “Ta từng nghe người ta nói, ve mùa hạ không thể bàn chuyện băng tuyết, ta hà tất phải nói với ngươi những lời này.”
Ánh mắt nàng lạnh băng nhìn về phía mười hai vị đạo quân: “Các ngươi không phá được Lâm Tự Bí Pháp của ta, bây giờ đến lượt ta rồi...”
Linh Cữu muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lặng lẽ để Hỗn Nguyên Đạo Quả hộ thân.
Có Hỗn Nguyên Đạo Quả ở đó, mặc cho Hi Huyền cường thế đến đâu cũng không thể thực sự phá vỡ phong tỏa của Hỗn Nguyên Đạo Quả, chỉ có thể gây ra cho hắn một vài vết thương không chí mạng mà thôi, nhưng có Hỗn Nguyên Đạo Quả chống đỡ, những vết thương này căn bản chẳng đáng là gì.