Ánh mắt Tự Tại Vương Như Lai thoáng chút hâm mộ, nhưng trong lòng lại cười khẩy, mảnh vỡ Thái Thủy Chung này há dễ luyện hóa đến vậy sao. Y lại nói: "Vậy xin chúc mừng đạo hữu."
Yêu Tổ khẽ cười: "Khí thánh đức giáo hóa của Thái Thủy Chung, chính là thứ Yêu tộc ta còn thiếu, có vật này, nên lập đại giáo, để đối đầu với Nhân tộc, việc này còn phải nhờ đạo hữu và Lưu Ly Vương Phật đạo huynh giúp sức."
Tự Tại Vương Như Lai: "Sư huynh của ta chuyên tâm vào tịch diệt chi đạo, không vướng bụi trần thị phi, e khó lòng giúp được đạo hữu."
Yêu Tổ: "Không sao, hai nhà chúng ta sớm muộn gì cũng về một phe. Lưu Ly Vương Phật thân là Vạn Phật Chi Sư, cuối cùng sao có thể đứng ngoài cuộc mãi được."
Tự Tại Vương Như Lai: "Thiên địa vạn vật, đều không thoát khỏi 'mệnh số thời vận', nếu thật sự có ngày đó, cũng đành chịu vậy. Nhưng chung quy không thể cưỡng cầu. Lũ lụt ở Thông Thiên Hà đã dần lắng xuống, đạo hữu đã định lập đại giáo, không biết định bắt đầu từ đâu?"