Bàn đạo sĩ chậm rãi giải thích với Tiêu Nhược Vong: “Nếu những gì thấy được không phải thực tướng, thì vạn vật đều phi tướng. Vậy ngươi thấy đó là hình người sao?”
Tiêu Nhược Vong: “Đây là thuyết của Phật môn.”
Bàn đạo sĩ phá lên cười: “Huyền Môn cũng có ‘bạch mã phi mã’. Nhược Vong, bọn ta cần bản chất, chứ không phải những gì nhìn thấy.”
Tiêu Nhược Vong thở dài một tiếng: “Sư thúc, người dù có nói đến trời sập, chúng cũng là hình người.”
Bàn đạo sĩ còn định nói thêm thì lập tức trợn tròn mắt.