Thiếu niên thanh tú khẽ thở dài: “Ta đắc tội với Oa Hoàng quá nặng, cũng phải để nàng trút giận.”
Bóng người áo tím: “Chuyện gì mà có thể khiến Oa Hoàng phải ôm hận trong lòng như vậy?”
Thiếu niên thanh tú nhẹ nhàng thốt ra hai chữ: “Phục Hy.”
Bóng người áo tím lộ vẻ mông lung: “Ta nhớ trong tay ngươi có Đại Thánh Di Âm Cầm mà Phục Hy để lại. Lý Phong, thủ đoạn này không giống ngươi. Ngươi muốn giết Oa Hoàng sao?”
Thanh tú thiếu niên ngẩng đầu nhìn trời: “Sư tổ, chúng ta tu luyện Thái Hư Thần Sách, lấy vạn vật làm phép, thực ra rất rõ ràng, giữa đất trời, bất kỳ sự vật nào nếu xảy ra vấn đề đều có thể tu bổ, con người cũng vậy. Nhưng, nếu trời có bệnh thì sao?”