Và khi mọi người đang bị pháp khí và pháp bảo của Dư Khuyết và Bạch Sơn Trạch thu hút sự chú ý, Bạch Sơn Trạch bỗng truyền âm vào tai Dư Khuyết, cười lạnh nói:
Không hổ là chân truyền của Hoàng Sơn, còn chưa ngưng luyện sát khí mà đã có ba đạo binh cấp Ngưng Sát.
Chỉ là Dư đạo hữu, đạo binh của ngươi giờ đã dốc toàn lực đối phó với Thiên Sơn Bút Giá của ta, liệu còn có thể bảo vệ được ngươi chăng?”
Vừa dứt lời, từng đạo linh quang màu vàng từ tay Bạch Sơn Trạch bay ra, lao về phía Dư Khuyết.
Những luồng linh quang này tuy mảnh mai nhưng vừa rơi xuống đấu pháp đài đã hóa thành từng cột đá sắc nhọn chi chít, chỉ trong vài cái chớp mắt đã phủ kín cả đấu pháp đài rộng trăm trượng, ngay cả phía sau lưng Bạch Sơn Trạch cũng không ngoại lệ.