Lam Tinh, Hồ Tâm Thị.
Thiên Uy đại hạ cao trăm tầng tọa lạc giữa trung tâm thành phố, vốn là tòa nhà phồn hoa nhất Hồ Tâm Thị, giờ đây lại tiêu điều đi nhiều. Ngoài vài tân binh đang huấn luyện, ngay cả những người đến ủy thác sự vụ của Triều Thánh Du Hí cũng chưa bằng một phần mười ngày thường.
Trong phòng họp ở tầng cao nhất, hơn mười vị cao tầng cốt lõi của công hội lặng lẽ ngồi trước bàn họp, sắc mặt ai nấy đều không mấy tốt đẹp. Mãi đến khi Lạc Vũ Thường, Trương Thanh Vi, Triệu Hổ, Ngự Thiên bốn người bước vào, mọi người mới đưa mắt nhìn sang.
"Giờ người đã đông đủ, vậy ta sẽ thông báo quyết định của hội đồng quản trị." Sở Kình Thiên lướt mắt nhìn bốn người Lạc Vũ Thường vừa ngồi xuống. So với trước kia, mọi người đều cảm thấy Sở Kình Thiên dường như đã già đi mười tuổi, tóc bạc cũng nhiều hơn, giọng nói cũng trở nên có chút tang thương, "Vì mấy tập đoàn tài chính kia rút vốn, phần lớn thành viên hội đồng quản trị đã bán tháo cổ phần, hiện tại tài chính công hội eo hẹp, quyết định cắt giảm một nửa tân binh, đồng thời hoa hồng của tất cả cao tầng giảm đi một nửa, chức vị hội trưởng quyết định do Lạc Vũ Thường kế nhiệm."
Nghe Sở Kình Thiên nói xong, hơn mười vị trưởng lão có mặt cũng không hề cảm thấy bất ngờ.
