Bây giờ khó khăn lắm mới gặp được những người sống sót sau cuộc đại di chuyển, đây chính là phát hiện thế kỷ, việc đầu tiên cần làm là tiếp xúc, tìm hiểu tình hình của những người sống sót, hơn nữa với tư cách là thành viên thương hội, tốt nhất là có thể thiết lập giao thương với những người sống sót này.
“Nhất Diệp các hạ.” Phạm Diệu Quang vô cùng cảm kích nói, “Đa tạ chư vị nguyện ý viện trợ. Hiện tại bọn ta quả thực đang gặp khó khăn, thuyền viên của ta cần nghỉ ngơi, hơn nữa thiết bị đã hư hại, không thể liên lạc với Tí Hộ Sở. Nếu có thể, bọn ta hy vọng Nhất Diệp các hạ có thể cung cấp một nơi an toàn để bọn ta nghỉ ngơi, bọn ta nguyện ý chi trả thù lao tương xứng.”
“Cung cấp một nơi an toàn sao?” Nhất Diệp Phù Vân nghe xong, trầm tư chốc lát rồi đáp, “Chuyện này không thành vấn đề, nhưng còn cần thông qua sự đồng ý của quán chủ đại nhân.”
“Vậy còn phiền Nhất Diệp các hạ dẫn tiến.” Phạm Diệu Quang gật đầu, đối với điều này cũng không cảm thấy bất ngờ.
Sau đại di chuyển, con người muốn sinh tồn trong hoàn cảnh như vậy là điều vô cùng khó khăn. Đột nhiên đưa một nhóm người lạ vào nơi tụ tập, tất nhiên phải được sự đồng ý của người quản lý.