Y Nặc đứng bên cạnh Lâm Khải, lúc này cũng nhìn đến ngây người.
Nàng vốn tưởng rằng sau khi mình đột phá Ngưng Huyết Cảnh, thực lực trong Hắc Diệu Võ Quán cũng có thể xếp vào hàng ngũ đứng đầu, nhưng giờ xem ra, nàng trong võ quán cũng chỉ được xem là cao thủ mà thôi, chẳng có gì đặc biệt.
“Chết! Bọn chúng phải chết! Tuyệt đối không thể để Hắc Diệu Võ Quán tồn tại những siêu cấp thiên tài này!” Bách Thú Tạp Lạp Đức nhìn hơn hai mươi người chơi kia, hai mắt tràn đầy điên cuồng gào lên: “Mai Lệ Á, Cấm Lâm Thập Nhị Quái các ngươi còn không ra tay! Lẽ nào các ngươi không muốn những thứ kia nữa sao? Hơn nữa các ngươi hôm nay đến đây, thật sự cho rằng sau này Hắc Diệu Võ Quán sẽ bỏ qua cho các ngươi ư!”
Theo lời của Bách Thú Tạp Lạp Đức, Nhiễm Huyết Chiến Tướng Mai Lệ Á và Cấm Lâm Thập Nhị Quái vốn còn đang xem kịch cũng biến sắc không ngừng.
“Hắc Diệu Võ Quán này quả thật không thể giữ lại, ra tay thôi!”