Ngoài bức tường đá.
Lâm Khải liếc nhìn chiếc rương chứa đồ đặt ở góc, chỉ khẽ vươn tay, một luồng kình lực liền tóm lấy chiếc rương, cẩn thận lấy ra từ trong không gian.
“Quả nhiên là tấm kim loại truyền thừa.”
Lâm Khải lấy tấm kim loại ra, rạch lòng bàn tay rồi ấn lên tấm kim loại màu bạc đen. Những phù văn thần bí trên tấm kim loại sáng lên, từng đoạn thông tin cũng theo đó khắc sâu vào trong đầu hắn.
Mãi hơn mười giây sau, Lâm Khải mới xem hết tất cả thông tin, ánh mắt tràn ngập vẻ chấn động và mừng như điên.