May mà lúc đó hắn không lựa chọn quần chiến, nếu không hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Toàn bộ Hôi Y Bang từ trên xuống dưới, đều cho người ta cảm giác là một lũ điên, một khi đã tàn độc thì ngay cả người phe mình cũng không buông tha. Nếu phải đối đầu, e rằng ngay cả Võ Giả cũng phải bỏ mạng.
Kỳ thực, Lâm Khải trên đài quan chiến cũng không ngờ những người chơi này lại tàn độc đến vậy, hễ giằng co không lại liền chọn cách đồng quy vu tận, quả thực chuyên nghiệp đến mức không còn lời nào để nói.
"Cũng may thi thể của người chơi hiện tại, thân thể tố chất càng cao, thời gian tiêu tán càng chậm, thời gian phục sinh cần thiết càng dài, bằng không những thi thể này quả thực khó mà xử lý." Lâm Khải nhìn Nhất Diệp Phù Vân cùng những người đã chết, cũng có chút bất đắc dĩ.
Cảnh tượng Lạc Vũ Thường và Diệp Thanh Lộ thể hiện trước mặt mọi người, quá mức kinh tâm động phách. Khỏi phải nói, ba người Nhất Diệp Phù Vân đều đã bị mọi người khắc sâu trong tâm trí, dù tử chiến kết thúc, đến lúc đó ít nhiều cũng sẽ có người chú ý đến thi thể của ba người Nhất Diệp Phù Vân.