"Tại hạ đã được chứng kiến thực lực của quý bang. So tài thêm nữa chỉ làm hao tổn chiến lực của quý bang, điều này thật sự có chút đáng tiếc." Phất Lạc giải thích, đoạn nhìn về phía Lâm Khải nói: "Thưa Lâm quán chủ, tại hạ tuy không thể đáp ứng yêu cầu hai mươi người đổi lấy hai thành lợi tức, nhưng nếu quý bang có thể cử ra ba mươi vị học đồ cao cấp, tại hạ có thể tự quyết, nhường cho quý bang hai thành quyền sở hữu mỏ năng lượng Xích Nguyệt Sơn."
“Bằng không, nếu quý bang phái ra hai mươi người, bên ta tối đa chỉ có thể đưa ra mười hai phần trăm quyền sở hữu.”
“Ba mươi người mới được sao?” Lâm Khải nghe xong, cũng không khỏi rơi vào trầm tư.
Hiện tại số lượng người hắn có thể điều động cũng chỉ mới ba mươi người, nếu thật sự một lần phái ra ba mươi người, toàn bộ Hắc Diệu Võ Quán e là sẽ trống không.
Hắc Diệu Võ Quán bây giờ không còn như trước kia hai bàn tay trắng, trong võ quán cất giữ lượng lớn vật phẩm quý giá, cần có người trường kỳ trông coi.