Nhưng ngay khi hư ảnh khổng lồ ngưng tụ thành hình, khi mọi người đều cho rằng đã kết thúc, cây thương dài trong tay Phương Chấn đột nhiên từ trong hư ảnh vọt ra, ngay sau đó, hư ảnh khổng lồ kia dường như đã có ý thức, lại giơ tay đấm một quyền về phía cây thương đang bay ra.
Ngay khoảnh khắc này, hư ảnh được tạo nên từ khí huyết chuyển hóa thành kình lực đột nhiên lóe lên lôi quang rực rỡ, toàn thân được hồ quang điện bao bọc, hội tụ về phía nắm đấm đang vung ra.
Ầm!
Khoảnh khắc này tựa như vạn lôi diệt thế, tiếng động vang vọng khắp cả Trục Quang Chi Thành, chỉ thấy giữa không trung đột nhiên xuất hiện một đạo hoa quang sáng như ban ngày, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời, khiến cho tầng mây đen dày đặc trên bầu không cũng xuất hiện một lỗ hổng khổng lồ có bán kính hơn trăm trượng.
“Đây…”