Thật nực cười, hai gã đoàn trưởng dong binh đoàn chỉ vì một lời đồn vớ vẩn về Hôi Y Nhân mà đã lập tức chạy trốn khỏi Nộ Phong trấn. Chuyện này mà truyền ra ngoài, Nộ Phong trấn tuyệt đối sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
“Là sự trả thù của Hôi Y Nhân ư?” Chước Cốt gật đầu, đoạn nói, “Vậy đi, các ngươi cứ ở lại Nộ Phong trấn một thời gian, ổn định quân tâm, đợi dọn dẹp xong đám Hôi Y Nhân đến báo thù rồi hãy đến Phong Lâm trấn.”
Đối với Hôi Y Nhân, trong lòng hắn cũng tràn đầy hiếu kỳ.
Rốt cuộc là có tài đức gì mà lại có thể sở hữu biệt hiệu ngang hàng với Vi Tiếu Khô Lâu ở Vong Giả sơn mạch.
“Đoàn trưởng cứ yên tâm, chúng ta cam đoan, chỉ cần đám Hôi Y Nhân kia dám đến, chúng đến bao nhiêu, chúng ta diệt bấy nhiêu.” Các phó đoàn trưởng của Thánh Huyết dong binh đoàn, người nào người nấy đều tự tin đáp lời.