"Bọn họ lại có thể làm Độc Giác Kim Dực Xà bị thương ư?!"
"Làn da của Độc Giác Kim Dực Xà chẳng phải ngay cả vũ khí cấp B5 cũng khó đâm thủng sao? Lực xuyên thấu của những khẩu súng này rốt cuộc mạnh đến mức nào vậy!"
"Nếu chúng ta có được loại vũ khí này, sau này chẳng phải có thể tự do ra vào hoang dã sao?"
Những người có mặt tại đó nhìn Độc Giác Kim Dực Xà bị thương, sau khoảnh khắc chấn kinh ngắn ngủi, ánh mắt nhìn về phía Sa Ưng trong tay Nhất Diệp Phù Vân cùng những người khác đều lộ ra vẻ tham lam, đặc biệt là các tiểu đội khác của Thành Thị Thủ Bị Đoàn, nhìn đến mức mắt đỏ hoe.
Trước đó Nhất Diệp Phù Vân cùng những người khác dùng Sa Ưng tiêu diệt quái vật trung giai thì cũng thôi đi, dù sao bất kỳ tiểu đội nào tiến vào hoang dã săn bắn đều có thể tiêu diệt quái vật trung giai, cảm thấy Sa Ưng loại vũ khí này rất tiện lợi, có thể tốc chiến tốc thắng.