Hứa Khinh Chu khẽ cười, "Sống, vốn dĩ là một chuyện vô cùng vô vị."
Tiên bĩu môi, dường như rất không đồng tình với lời lẽ của Hứa Khinh Chu, nhưng lại chẳng biết phản bác thế nào, khịt mũi nói: "Ngươi muốn biết sao không hỏi thẳng, cứ vòng vo làm gì, cứ lề mề mãi."
Hứa Khinh Chu cũng chẳng để tâm, chỉ nhàn nhạt đáp lại một câu.
"Ta hỏi, nàng sẽ nói sao?"
Tiên chẳng nghĩ ngợi, "Đương nhiên là không."