Mộng Yểm vừa nghe, lửa giận bốc lên ngùn ngụt, gằn giọng:
"Đó chẳng phải Hứa Khinh Chu bảo ta làm sao, ngươi đánh ta làm cái gì, oan có đầu, nợ có chủ, ngươi đi mà tìm Hứa Khinh Chu!"
Dược hừ lạnh một tiếng, chẳng nói lời nào.
Mộng Yểm càng nghĩ càng tức, bụng bảo dạ đã không chọc nổi thì còn trốn không xong sao.
Nó quay đầu bỏ đi, lúc lướt qua người Dược, không quên buông một câu độc địa.