Nghe những lời oán thán kích động và ánh mắt đầy tiếc nuối của Mộng Yểm, Hứa Khinh Chu có thể cảm nhận được nó thật sự rất đau lòng, cho rằng một vật tốt như vậy lại bị hắn lãng phí.
Thế nhưng.
Hắn rất muốn nói cho nó biết, trong túi của mình vẫn còn một đoạn rất lớn.
Với kích thước của con chó này, hoàn toàn có thể điêu khắc thêm cả ngàn con nữa.
Nhưng nghĩ lại rồi thôi, chỉ một mảnh nhỏ bằng bàn tay đã khiến nó điên cuồng đến thế.