Nhưng đó lại chẳng phải hoa, mà là một cánh cổng đá thông thiên, và một cây đào che trời.
Cả hai đều rất lớn, vô cùng lớn.
Lớn đến mức đảo lộn cả nhận thức.
Cổng đá sừng sững ở nơi tận cùng trời đất, cô độc đứng giữa một vùng tăm tối, cao chạm đến tầng mây lơ lửng, nào chỉ vạn trượng.
Cổng đá vốn màu đen.