Nam Hải đã vào thu, nơi gần bờ biển không có núi cao, nhưng lại nhiều đồi núi nhỏ, chất chồng lên nhau.
Trên đó cỏ đã ngả vàng, lá trên cây cũng rụng đi quá nửa.
Có lẽ là gió quá lớn, hoặc đơn giản là lá đã già, đến lúc phải tàn.
Lớp sương mù bao phủ Nam Hải đã loãng đi nhiều.
Nếu đứng ở bờ biển nhìn kỹ, đã có thể lờ mờ thấy dòng sông bạc chảy từ đông sang tây giữa biển khơi.