Trong rừng trúc phía xa, lão đạo toàn thân run lên, một bước lảo đảo, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất...
Miễn cưỡng ổn định thân hình, lại kinh động mấy gốc trúc muộn lay động.
Tiên quay đầu lại, trong đôi mắt sáng ngời ánh lên một tia kinh ngạc, khoảnh khắc xé rách màn đêm, tựa như một mãnh thú ngập trời đang nhìn chăm chú, khẽ quát một tiếng.
"Lăn qua đây."
Sắc mặt lão đạo chợt biến, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, trên trán, mồ hôi ào một tiếng tuôn rơi.