Nói chuyện Lý Tam, lại nhắc tới Hứa Phong, kể hết chuyện cũ, gọi tên cố nhân...
Người cũ chẳng hay ta gần đây ra sao, người mới chẳng biết ta thuở trước thế nào. Cảnh ngộ hiện tại chẳng thể kể người xưa, chuyện cũ lại nói cùng người mới.
Thân này trời đất một quán trọ, thế sự mài mòn tóc xanh thưa. Rốt cuộc mấy ai thật đắc lộc, chẳng hay suốt ngày mộng làm cá.
Trở về tiểu viện.
Không chỉ vậy.