Ôn Tiểu Mãn mơ hồ, tựa như Vạn Tiên Thành dưới ánh trăng, mờ ảo lại mông lung.
Nợ?
Lại là nợ.
Ban ngày khi Hứa Khinh Chu rời đi, cũng nói là nợ mình.
Bây giờ sau khi uống cạn một vò rượu mạnh, hắn lại nói đến nợ.
Ôn Tiểu Mãn mơ hồ, tựa như Vạn Tiên Thành dưới ánh trăng, mờ ảo lại mông lung.
Nợ?
Lại là nợ.
Ban ngày khi Hứa Khinh Chu rời đi, cũng nói là nợ mình.
Bây giờ sau khi uống cạn một vò rượu mạnh, hắn lại nói đến nợ.
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất