Vừa nghe sau cửa có tiếng nữ nhân.
「A Đệ, là ai thế?」
Thiếu niên thư sinh bất giác dỏng tai nghe, loáng thoáng là tiếng phàn nàn của gã thanh niên.
「Một vị công tử, nói là do lão khất cái kia bảo đến. Ta nói lão già chết bầm này cũng tài thật, còn sai khiến được cả người ta, thật sự coi đây là quán ăn nhà mình rồi. A tỷ, cũng chỉ có tỷ là lòng dạ lương thiện, lão có tay có chân, hơi đâu mà để ý đến lão...」
Lại nghe tiếng nữ nhân dịu dàng, ôn tồn cất lời: 「Được rồi, đừng phàn nàn nữa, cứ chuẩn bị như cũ đi, ta ra ngoài xem sao.」