Hứa Khinh Chu nghe vậy liền nghiêng đầu, đối diện là ánh cực dạ nặng nề, gió tuyết vẫn như xưa.
Đầu mày khẽ cong, khóe môi nhếch lên, hắn quay lưng về phía Tuế Thời Doanh, nói: "Một trăm năm sau, vẫn là nơi này."
Tuế Thời Doanh nhận được câu trả lời, mỉm cười duyên dáng: "Vậy, một lời đã định."
Thiếu niên sải bước trong gió tuyết, giơ tay phải vẫy vẫy: "Một lời đã định."
Đêm tuyết ly biệt, hẹn ước trăm năm.