Đông Phương Thanh Thiên mặt không đổi sắc, chậm rãi nói: “Rồi sao nữa?”
Hứa Khinh Chu khẽ xoay mũi kiếm, một vệt hàn quang lóe lên.
Khóe môi y nở nụ cười nhàn nhạt, ôn tồn cất lời:
“Hay là ngươi gọi thêm vài người đến, ta có thể chờ.”
Khiêm khiêm quân tử.