Khi Hứa Khinh Chu tỉnh lại, thân thể đã có tri giác, hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng mình đã chìm xuống đáy Hỗn Độn Hải.
Tứ Châu vẫn lặng im, đập vào mắt vẫn là sương mù hỗn độn.
Nơi đây rất lạnh.
Cái lạnh thấu xương.
Toàn bộ nhục thân, giờ phút này như bị bóng đè.