Tiểu Bạch đứng sau lưng, cung kính nói:
"Nguyện vì tiên sinh, vượt mọi chông gai!"
Vô Ưu nghiêm mặt nói: "Nguyện vì tiên sinh, xông pha trận mạc!"
Giang Độ chắp tay vái một cái, nói: "Tiên sinh chỉ nơi nào, ta liền đi nơi đó~"
Có một, ắt có hai, có ba... Trong chớp mắt, chúng nhân đồng loạt bái lạy vị tiên sinh trên đài cao, ánh mắt kiên định, sắc mặt cương nghị, cao giọng hô vang: