Dược thảo bám rễ vào bùn đất, Trần Thanh Nguyên mắt không chớp nhìn chăm chú, trên người hắn xuất hiện một tầng bạch quang nhàn nhạt, phòng ngừa bất trắc, sớm vận chuyển hộ thể huyền lực.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi một tuần trà, dược thảo vừa rồi còn tràn đầy sinh cơ, nay đã héo tàn, màu sắc ảm đạm, cành lá rụng rời, hóa thành tro bụi.
"Sao lại thế này?"
Trần Thanh Nguyên vẫn luôn theo dõi, căn bản không phát hiện dược thảo khô héo như thế nào, vẻ mặt ngưng trọng, có chút kinh ngạc.
Quá trình dược thảo mục nát diễn ra quá nhanh, hắn không kịp phản ứng.