Đằng nào cũng là chết, chi bằng cứ mắng chửi một trận cho thống khoái.
Hạ Thương không ngừng buông lời nguyền rủa, thậm chí còn nhắc lại khoái cảm của ngày hôm đó, miêu tả chi tiết từng chút một. Hắn vừa muốn chọc giận Tùng Mang để y một kiếm kết liễu mình, vừa muốn trước khi chết được thỏa mãn cái miệng.
Nào ngờ, Tùng Mang sao có thể để Hạ Thương chết một cách dễ dàng như vậy, nếu thế thì quá hời cho hắn rồi.
"Ta tạm thời sẽ không giết ngươi, mà sẽ nuôi ngươi lại, từ từ hành hạ, khiến ngươi cầu sống không được, cầu chết chẳng xong."
Khi Tùng Mang nói ra những lời này, y giống như một ma đầu đang lún sâu trong vũng bùn, nụ cười âm hiểm đáng sợ, từng chữ thốt ra lạnh thấu xương tủy.
