Tiên sơn diệu phủ, sương trắng mờ ảo.
Đường Uyển Nhi ngồi khoanh chân trong động phủ, khoác lên mình chiếc vân yên trường quần màu trắng nhạt, mái tóc dài đen nhánh cài hai cây ngọc trâm. Làn da trắng nõn không tì vết, mịn màng như ngọc. Giữa đôi mày ẩn chứa vài phần thanh lãnh, khiến người khác khó lòng tiếp cận.
Nàng cúi mày nhìn bảo kiếm đặt bên mình, môi son khẽ mở: "Vì sao lại khác thường?"
Thanh kiếm này dài ba thước, trông như thủy tinh màu lam, xảo đoạt thiên công, tinh xảo mỹ lệ.
Bảo kiếm đã nhận chủ, tâm ý tương thông với Đường Uyển Nhi.