Suy đi tính lại, đàm phán với cây đào này vẫn là thỏa đáng nhất.
Cây đào hiểu được ý của Trần Thanh Nguyên, do dự một lúc rồi đành phải thỏa hiệp. Nếu không đồng ý, con đường sống của nó sẽ bị chặt đứt.
“Xào xạc...”
Mấy cành cây bắt đầu rung lên, dấy lên một trận gió mát, thổi bay vạt áo của Trần Thanh Nguyên, mái tóc cũng theo đó mà bay múa trong gió.
Cành lá sum suê phát ra tiếng xào xạc, khắp các ngóc ngách trong tiểu viện nhà tre đều tràn ngập đạo vận huyền diệu, ráng lành chợt hiện, ánh sáng muôn màu tựa như tranh vẽ.