“Không sao cả.” Nam Cung Ca chẳng hề để tâm, khẽ nói: “Ta không sợ gây thù chuốc oán.”
“Được.”
Trần Thanh Nguyên khen một tiếng.
“Còn nhiều thời gian, tiếp tục đánh cờ.”
Trở lại đình viện, Nam Cung Ca lấy ra bàn cờ, hứng thú nổi lên.
“Không sao cả.” Nam Cung Ca chẳng hề để tâm, khẽ nói: “Ta không sợ gây thù chuốc oán.”
“Được.”
Trần Thanh Nguyên khen một tiếng.
“Còn nhiều thời gian, tiếp tục đánh cờ.”
Trở lại đình viện, Nam Cung Ca lấy ra bàn cờ, hứng thú nổi lên.
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất