Trần Thanh Nguyên đã hạ một đạo pháp ấn lên con rối này, khiến nó trong thời gian này phải nghe theo mệnh lệnh của Tùng Mang, giải quyết những phiền toái vụn vặt, nhằm đẩy nhanh tiến độ phát triển của nhân tộc.
Dặn dò vài câu xong, Trần Thanh Nguyên xoay người rời đi.
Tùng Mang đăm đăm nhìn vào con rối hình người đứng bên cạnh, hít sâu một hơi, lẩm bẩm: "Nếu như làm hỏng chuyện này, còn mặt mũi nào đối diện với công tử nữa."
Đã có chỗ dựa vững chắc, nhiều việc có thể buông tay mà làm, không cần lo lắng sẽ gây ra phiền phức gì.
Sau đó, Trần Thanh Nguyên tìm đến một nơi hẻo lánh, bố trí kết giới, quyết định bế quan tu hành.
