Có người gõ cửa, Trần Thanh Nguyên đương nhiên không thể giả vờ không biết.
Hắn khẽ điểm về phía cửa lớn, giải trừ cấm chế.
Cửa mở, Vu Nhiên không rõ có suy nghĩ gì, rõ ràng chần chừ một chút, rồi mới sải bước đi vào.
Đối với hành động của lão tổ, thánh nữ cùng những người khác không hiểu rõ, cũng không có tư cách hỏi, chỉ có thể nén lại, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Nhã gian rộng rãi, từng sợi khói hương lượn lờ bay lên, mùi hương nhẹ nhàng vấn vít chóp mũi, thấm đượm lòng người.