Trước khi đến Lang Hư Tông, dĩ nhiên không thể quên thánh tử của Thượng Phủ Tông.
“Tiểu tử, ngươi tự mình nhảy ra đối địch với ta, chuyện này nên giải quyết thế nào đây?”
Trần Thanh Nguyên liếc mắt một cái, dọa Diệp Lâm An toàn thân run rẩy, mặt mũi trắng bệch, đôi môi không ngừng run lên.
“Xin tiền bối khai ân.”
Ngay cả đại trưởng lão Lang Hư Tông ở cảnh giới Đại Thừa đỉnh phong cũng đã quỳ, Diệp Lâm An nào còn dám ra vẻ ta đây, y biết rõ lần này đã chọc phải một nhân vật không tầm thường, run rẩy bất an, cất lời khẩn cầu.