"Không có cách nào." Ngân Phát Nữ cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của An Hề Nhược, nghiêm túc nói: "Một loại cảm giác, tuy có khó khăn, nhưng hẳn là có thể phá giải."
Vốn tưởng đối phương có phương pháp gì, An Hề Nhược còn ôm một tia kỳ vọng, ảo tưởng về cuộc sống có thể rời khỏi cấm địa. Nhận được câu trả lời này, nàng dần khôi phục bình tĩnh.
Bị vây khốn hơn ba mươi vạn năm, linh hồn cùng Thiên Uyên đã sớm hòa làm một thể, nào có khả năng rời đi.
An Hề Nhược cúi mi, mắt như vực sâu, trầm mặc không nói.
"Ngươi là một người thú vị, chỉ mong còn có cơ hội gặp lại."