Cửa lớn được đẩy vào trong, một luồng khí tức u ám lạnh lẽo ập đến.
Tựa như đang ở trong khu rừng rậm không người, vạch đám dây leo mọc um tùm ra, để lộ một đầm nước sâu.
Ban đầu tối đen như mực, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, chỉ cảm thấy trong sự sâu thẳm ấy tràn ngập những điều chưa biết. Đợi đến khi cánh cửa mở ra một khoảng nhất định, ánh sáng ban ngày theo khe hở chiếu vào, cuối cùng cũng soi rọi cảnh tượng thật sự.
Sau cánh cửa là mấy gian nhà thông nhau, vô cùng rộng rãi, chính giữa sảnh đường đối diện cửa, hoa súng nở rộ, màu sắc diễm lệ, trong bóng tối lại sống động đến mức không thật.
Hai bên ghế dài đặt từng cỗ quan tài, trong tầm mắt không một bóng người, tĩnh mịch như cõi chết.