Nghe vậy, hai tu sĩ trong trang phục nha dịch thần sắc không hề thay đổi, đến cả liếc mắt nhìn Lục Mậu Hoành một cái cũng không thèm.
Tu sĩ trong thành mỗi ngày đến tìm Thông phán để kéo quan hệ nhiều không đếm xuể.
Có lẽ tu sĩ họ Lục này trước kia thật sự đã gặp qua bọn họ, nhưng mỗi ngày bọn họ phải gặp tu sĩ nhiều như cá diếc sang sông, làm sao nhớ được một tiểu nhân vật ngay cả Trúc Cơ cũng không có?
Về phần chuyện thập vạn hỏa tốc kia… tu sĩ nào đến đây mà chẳng nói thế!
Lúc này, thấy hai gã nha dịch không có phản ứng gì, Lục Mậu Hoành lúng túng cười, lập tức lấy ra một tấm lệnh bài từ trữ vật đại. Lệnh bài này được rèn từ huyền thiết, mặt trước khắc hình cổng thành Thái Bình huyện thành, đường nét trôi chảy, sống động như thật, mặt sau là tên của chính y, góc trên bên phải có hai chữ “Cung phụng”.