Lúc này, Giải Kiệt đang đứng ngơ ngác bên bồn hoa trong sân ngang, ánh mắt mờ mịt, hiển nhiên là trước đó đã bị Vạn Thiện Quan mê hoặc, vừa mới tỉnh lại, còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra.
Trần Chấn Đào đi thẳng tới, một chưởng đánh ngất y, rồi xoè năm ngón tay, chụp lấy thiên linh của Giải Kiệt, linh lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển.
“A!!!”
Giải Kiệt lập tức đau đớn tỉnh lại, miệng hét lên thảm thiết.
Trần Chấn Đào nhắm chặt hai mắt, năm ngón tay giữ chặt đầu đối phương lại càng lúc càng dùng sức.