Vừa nghĩ, Trịnh Xác đã thấy bốn bóng người quen thuộc đột nhiên bước ra từ trong đám đông.
Chính là Liêu Chiêm Ba và đám người của y.
Liêu Chiêm Ba không chút do dự, lập tức đi nhanh vào chính đường, tiến về phía bóng người khôi ngô mặc áo giáp mềm trên ghế chủ tọa.
Cộp, cộp, cộp...
Y đi rất nhanh, hoàn toàn không để ý đến Trịnh Xác, không biết là không nhìn thấy hay là chẳng hề bận tâm.