Nghĩ đến đây, Mộ Tiên Cốt không lãng phí thời gian, lập tức cầm lấy túi trữ vật đã giải trừ cấm chế, rời khỏi Nhã Tập.
Bên ngoài Nhã Tập, trúc biếc vươn cao vạn trượng, thế như muốn chọc trời, che khuất cả ánh dương, khiến cho khu rừng quanh năm âm u, lạnh lẽo.
Mộ Tiên Cốt nhận định phương hướng, liền độn về phía phủ thành.
Cây cỏ trên Dao Đài Sơn vô cùng tươi tốt, cành lá tầng tầng lớp lớp đan vào nhau, lọc đi từng tầng ánh sáng, cuối cùng chỉ để lại mặt đất đầy bóng râm. Phía sau núi rừng trùng điệp vọng lại tiếng nước chảy róc rách, hòa cùng tiếng côn trùng xào xạc, dường như nơi nào cũng ẩn giấu điều gì đó.
Tiếng quỷ gào rú gần xa vang lên dồn dập, hòa cùng tiếng kêu của loài chim rừng không tên, liên tục vang vọng trong thung lũng.